Đây là cảm nhận của mình sau chuyến Sapa vừa rồi. Dự định là viết ngắn gọn thôi mà méo hiểu sao nó lại tràng giang đại hải thế này. Không biết có ai đọc không nhưng thây kệ, lỡ viết rồi....
Utopia eco lodge là một khu nghỉ dưỡng nằm giữa thung lũng ngập nắng. Khu nhà ở xa đường cái,lại khuất sau những thửa ruộng bậc thang,nhìn từ xa có thể thấy thấp thoáng những ngôi nhà gỗ mái lá. Từ ngoài chạy vào là con đường uốn lượn quanh co. Đất đai rộng bát ngát với những dãy núi chập trùng.
Mình đến Utopia vào lúc giữa khuya. Ấn tượng khi vừa bước đến đây là không gian tĩnh mịch có lẽ vì quá khuya nên chỉ còn nghe tiếng gió và tiếng lá xào xạc. Màn đêm và cái lạnh bao trùm nhưng mình có thể cảm nhận được sự trong lành của không khí qua mỗi hơi thở. Trăng sáng vằng vặc soi sáng cả thung lũng. Càng tiến đến gần càng nghe rõ tiếng suối reo rào rạt.
Vừa mới đến gần khu nhà là bầy chó ùa ra đón chủ. Chúng mừng rỡ quấn quýt lăng xăng bên chủ và sủa lên khi thấy người lạ nhưng nhanh chóng sau đó chúng trở nên rất thân thiện.
Phòng mình ở có tên là “ On the river of Silver“ nghĩa là dòng sông ánh trăng.Thật vậy. Từ phòng mình nhìn thẳng ra là một con suối rộng. Ánh trăng nhuộm bạc cả dòng suối.
Ngôi nhà nhỏ của mình toàn bộ được làm bằng gỗ,mái rơm và có cả dây leo trông rất xinh xắn . Ngoài trời đầy sương và gió lạnh (đúng rồi, gần 1h sáng mà) nhưng bước vào phòng thì thấy ấm cúng vô cùng.Mình đã có một giấc ngủ ngon lành tới sáng.
Mình dậy khi trời vẫn còn tờ mờ sáng, khi bình mình còn chưa ló dạng. Bước ra thế giới bên ngoài với tâm trạng đầy háo hức. Háo hức là vì đây là lần đầu tiên mình thức dậy ở một nơi như thế này. Một nơi hoang sơ, lạ lẫm.
Mình rảo quanh theo con đường mòn. Đi đến đâu, lũ chó chạy theo đến đó, lúc quấn quýt quanh chân lúc chạy lên trước dẫn đường. Chúng khiến mình cảm thấy mình không phải là người lạ đối với nơi này. Chúng thân thiện hệt như mình là người quen của chúng vậy.
Khi tia sáng nhợt nhạt đầu tiên của buổi bình minh vừa hé ra,mình nghe thấp thoáng tiếng keng keng đâu đó. Đưa mắt nhìn quanh, mình bắt gặp một bầy dê đang nối đuôi nhau băng ngang bãi cỏ,rồi lại lượn lên con đường mòn quanh co. Những chiếc nhạc đeo ở cổ chúng vẫn rung lên leng keng vui vẻ theo mỗi bước đi. Tâm trạng mình cũng phơi phới háo hức theo mỗi nhịp chuông rung. Thèm lẩu dê.
Mình men theo đường mòn đến khu cắm trại vì anh chủ ở đây bảo rằng đó là nơi đẹp nhất để đón bình minh. Dĩ nhiên là mình sẽ không bỏ lỡ.
Mình chọn một mỏm đá cao và ngồi ngắm mây trời. Cũng may bầy chó rất biết hợp tác nên mình có cả đống hình đẹp để đời :))) Ngồi hít khí trời trong lành trong cái không khí se lạnh. Hơi thở đọng lại nhìn thấy rõ, phảng phất vương vất giữa không trung.
Khi bình minh vừa lên,nó nhuộm vàng cả một mảnh trời. Những tia nắng lấp ló sau những dãy núi trùng điệp, rồi lại vươn mình đến những thửa ruộng bậc thang, luồn lách qua những tán cây, rồi lại trải dài trên nền cỏ còn đẫm sương. Ánh nắng mơn man từ từ bao trùm cả thung lũng. Mình chiêm ngưỡng trọn vẻ đẹp của nó từng diễn biến một. Thật mình chẳng biết dùng câu chữ nào để lột tả hết vẻ đẹp này. Điều mà mình chỉ thấy qua tranh ảnh thì nay mình đang chứng kiến bằng chính đôi mắt này. Đẹp đến mê hoặc lòng người. Bảo sao anh idol không suốt ngày khen bình mình ở Utopia là đẹp nhất :)))) Ra vậy!!!
Sau đó mình đi vòng lại phía dòng suối, tại đây mình bắt gặp những em bé dân tộc má đỏ hây hây với những trang phục sặc sỡ trông rất xinh và đáng yêu. Em cùng mẹ lội qua con suối, rồi lại trèo lên đồi, bóng họ khuất dần sau những lùm cây và những thửa ruộng bậc thang. Một ngày mới của họ bắt đầu từ rất sớm.!
Ở Utopia bạn chụp ảnh cả ngày vẫn không hết góc. Thiệt!!! Chỗ nào cũng thấy cảnh đẹp. Chụp chỗ nào cũng đẹp. Chỉ sợ chụp cháy máy thôi chứ không sợ hết góc 🤣
Nếu bạn hỏi cảm giác của mình khi sống ở đây là gì thì mình xin trả lời: Mình cảm thấy như mình vừa bị hất ra khỏi trung tâm của sự văn minh, hiện đại vậy.Ở đây không có wifi. Không có tivi... Lol... không có những ngôi nhà cao tầng, không có những công trình hiện đại. Không có khói bụi, ồn ào,... Ở đây chỉ có cuộc sống nhàn nhã, tắm ánh nắng mơn man, dạo quanh và hít không khí trong lành. Trò chuyện cùng mọi người,nhâm nhi tách trà, ngắm mây trời, nước non....Mọi thứ ở đây đều rất mộc mạc,đơn sơ,gần gũi. Nếu bạn muốn refresh bản thân sau những lo toàn mệt nhọc cơm áo gạo tiền thì hãy đến đây. Đây là sự lựa chọn hoàn hảo chắc chắn bạn sẽ hài lòng.
Có lẽ đây là kỉ niệm đáng nhớ nhất của mình trong chuyến đi Sapa này. Mình sẽ rất nhớ. Đặc biệt nhớ anh chàng tóc dài cuốn hút đẹp trai lãng tử. 😝
Nguồn: Nguyễn Nương Nương
28/12/2018
Mấy hôm nay về lại Sài Gòn đô thị, lòng lại nhớ hơn hai tuần trước vẫn còn ngồi bệt...
Có cả một câu chuyện dài đằng sau album mà cô gái này gửi tặng Utopia! Nhưng thật sự đó...
Đối với mình ở Sapa không thích như tưởng tượng, mọi bản sắc dân tộc hay màu nương rẫy cũng...