Home // Story // Đôi dòng Sapa...

Utopia Eco Lodge

5 năm trước

Đôi dòng Sapa...

Đối với mình ở Sapa không thích như tưởng tượng, mọi bản sắc dân tộc hay màu nương rẫy cũng không được như trên hình. Có vẻ người Kinh lên Sapa nhiều để phát triển du lịch, những quán ăn mọc lên cùng với hiệu ứng đèn lập loè nhìn Sapa thật hiện đại nửa mùa. Tóm lại hơi bị bể mộng tẹo. Cộng thêm việc đi vào ngày cả cái thị trấn bị đào lên làm đường làm cống, cũng cảm thấy hơi nhọ.


Để trốn khỏi sự ô nhiễm bởi việc đào đường, mình đã chuyển đến ở nơi khỉ ho cò gáy bản Tả Van. Nơi mà đường đi đến bằng taxi phải hết hồn bởi sự gập ghềnh đất đá của nó. Taxi thả trước cái bảng 700m mới tới điểm mình cần đến. Ô kê, không có đường cho xe vào, phương tiện là 2 chưn đi 700 m đường đồi, ô kê, lết xác đi thôi....
Đi đường ngỡ sẽ đuối lắm, ấy mà không nha, cảnh quan trong suốt đường đi đẹp như tranh vẽ. Ồ, đây là chốn Sapa trong tưởng tượng mình nè! Núi, rừng, suối, mây trời,... hoang sơ, xinh đẹp quá mức cho phép.


Trong lúc chờ giảm sức nóng của trời trưa, được các bạn chủ nhà rủ rê ra suối Mường Hoa đi tắm cho mát. Dân phố thị thấy nước suối cũng ớn ớn, sợ xuống cái lạc trôi luôn là quéo càng. Đành ngồi lên mấy đá tảng ngâm chân trước 😂, nước không chỉ mát mà còn lạnh như lời đồn, đạp chân xuống tí là đụng sỏi đá, an toàn - check, xem ra tắm cũng ổn đấy. Ở đẩu đâu 3 cô bé dân tộc leo ra tảng đá mình ngồi với tốc độ của gió, không biết con ai mà leo trèo giỏi dữ.

À ra những cô bé H'mông, biết nói tiếng Kinh và bán đồ thủ công. Không thể chối từ sự đáng yêu của những cô bé 8-12 tuổi nên mua cho mỗi bé 1 món, bé Hoa, bé Xuân, bé Lăng, mua xong còn được các em tặng thêm cho 4 sợi vòng tay " Em tặng chị, chị thích màu nào chị lấy đi". Ngồi giao lưu tâm sự càng thêm yêu quý những cô bé nơi bản làng, " Em vẫn còn đi học để biết chữ mai mốt kiếm tiền nuôi nhà", có vài bé ở độ tuổi này đã nghỉ học để bán hàng luôn. Rồi các bé rủ mình đi Thác Bạc và Cầu Mây hàng auth ( Thác Bạc và Cầu Mây ở Sapa là hàng pha ke nhé 😆), ham chơi nên đi theo luôn. Ôi mẹ ơi! Mấy bé cho mình đi trekking đường ruộng, leo qua những phiến đá, những cái gờ của ruộng bậc thang, thấy hẳn hòi rắn nước. Rẹt 1 phát chân trượt xuống bùn, 1 trong 3 cô bé có đôi dép bằng chân mình bảo để em đổi dép cho mình ( vì mình đi mà mang đôi dép của homestay nên rộng quá). Trời ơi! Đâu ra những cô bé dễ thương thế này, đi leo thì nắm tay kéo mình đi cho khỏi ngã, dép rộng làm mình trượt thì đổi dép ❤️.

Ở nơi không sóng mạng, niềm vui của những cô bé thật đơn giản, các em làm những chiếc nhẫn từ lá, chiếc cặp đựng hoa, uốn lá thành hình trái tim tặng mình. Trên đường về thấy dép của các bé có vẻ cũ, mình bàn với a Hưn mua cho tụi nhỏ mấy đôi dép mới. Thế là a Hưn nói xạo tụi nhỏ ở đâu có bán dép, dẫn tụi mình đi để mua dép mới cho mình. Mấy bé nhiệt tình dẫn đi mua, tới nơi mới bảo các em thích dép nào thì lấy đi anh chị mua cho để cảm ơn các em dẫn anh chị đi xa nãy giờ. Tụi nhỏ vui lắm dù trên mặt tỏ sự ngại ngùng, chạy vào lựa đi ra hỏi chị bán giá " Đôi dép tổ ong nhỏ màu trắng 13k, màu vàng 20k", lúc đó con bé Hoa đang cầm đôi màu vàng, ẽm thấy đôi của ẽm mắc hơn nên ngại ngùng tính vào đổi đôi trắng giống mấy bạn. Mình bảo là các em thích gì cứ lấy, không có gì phải ngại đâu. Chị bán hàng cũng nói vô " Anh chị mua cho thì em lấy đi", mãi con bé mới không đổi. Sau khi mua dép xong, đang trên đường đi con bé Hoa quay đầu lại " Tụi em cảm ơn anh chị nhé!". Người dân tộc, dễ thương, lễ phép, ngoan ngoãn. Thời gian gặp tuy ngắn, nhưng có lẽ sẽ làm mình nhớ mãi ❤️


--------------------
Cảm ơn Utopia, cảm ơn những người bạn mới nhiệt tình vui vẻ chu đáo vì những trải nghiệm tuyệt vời này ❤️

Nguồn: KDan Tran

All