Sapa và Utopia với mình từng rất xa lạ, nhưng mà giờ đây, vì đầu xù đại ca cùng những người bạn đến từ mọi miền tổ quốc, mình nhớ Sapa, nhớ những kỷ niệm mà cả hội cùng nhau trải qua tại mảnh đất Tây Bắc xa xôi
Sapa đúng là thành phố của sương mù. Sương mù nhiều đến nỗi chỉ đứng cách một đoạn là đã chẳng còn nhìn rõ mặt nhau, sương bao quanh núi bồng bềnh, dày đặc, có lẽ sương đã làm cho Sapa thêm lãng mạn, kỳ thú và cuốn hút. Chủ xị cho cuộc hành trình lần này là đại ca Phi đầu xù, người để lại ấn tượng nhất cho mình vì khả năng thét ra lửa vô đối cùng mái tóc trông chả giống ai của ổng (chả hiểu sao mình thích quả tóc ấy vô cùng). Đồng hành là những người bạn vô cùng dễ thương, mỗi người một vẻ nhưng đều gắn bó với nhau còn hơn cả một gia đình.
Xuyên suốt hành trình khám phá là trekking, có mệt, có đôi lúc muốn bỏ cuộc với sức bền. Thế nhưng đó là một trải nghiệm Sapa khác hoàn toàn. Đó là hưởng thụ cảm giác real của một thiên nhiên cao hoang sơ vời vợi, cả mây, trời trong xanh và những đỉnh núi xa tít tắp nữa. Đó là một thứ cảnh quan chẳng thể diễn tả hết bằng lời, nụ cười của ai cũng thường trực trên môi, nơi đây làm cho mọi người quên đi tất cả những mệt nhọc, lo âu của cuộc sống hàng ngày để hòa mình vào cảnh sắc của đất trời mùa gió mới. Chậm rãi và trọn vẹn. Cả bọn cũng đã chinh phục được cổng trời, đã thưởng thức những món nướng đặc sản của nơi đây. Tuyệt vời lắm.
Và buổi tối cũng là những trải nghiệm ấm cúng quanh giữa khu đồi trọc, kế bên dòng suối chảy róc rách. Không facebook, không tivi, thay vào đó là những cuộc chơi, những ván ma sói lấy đi tình cảm anh chị em một cách dã man nhất, hoặc đơn giản là nghe đầu xù đại ca chém gió đủ thứ chuyện trên đời, chia sẻ cùng nhau buồn vui của tuổi trẻ. Cùng ngôi nhà nghỉ và thiên nhiên đẹp như một bức tranh, lại thấy một Utopia bình dị như thế. Tất cả diễn ra một cách bình thường, đơn giản, đủ để quên những mệt nhọc còn tổn tại trên thế gian. Chìm trong giấc ngủ là tiếng lửa đâu đó còn bập bùng, đom đóm bay, dế kêu rả rich, tiếng suối trong như tiếng hát xa kèm theo một bầu trời đêm quá đỗi huyền ảo
Đằng sau những cực hình của một ngày trekking là một ngày thư giãn, nhậu nhẹt, tắm thảo mộc, cà phê mưa và karaoke cùng nhau. Chả phải nghĩ dưỡng, cũng chả xa hoa nhưng cũng vui đừng hỏi, và chưa bao giờ thiếu tiếng cười . Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã hết hai ngày. Mỗi người một cảm nhận, một suy nghĩ nhưng tất cả sẽ tựu chung lại ở những ấn tượng không bao giờ phai về Sapa, về Utopia. Riêng mình sẽ không bao giờ quên cảm giác ấm áp trong vòng tay đại ca xù :)), lúc cả bọn ngồi hát vu vơ dưới cơn mưa rào đợi xe về Hà Nội.
Tạm biệt Sapa, chuyến xe chuyển bánh, đưa mọi người trở về, để mọi thứ lùi lại sau lưng, cả những kỷ niệm đẹp đã cùng chúng tôi quấn quýt trong hai ngày qua. Sau tất cả vẫn là những giây phút tuyệt vời, khó quên nhất của cuộc đời, yên bình và hạnh phúc.
Cảm ơn Phi đầu xù đại ca, đại ca là người em ấn tượng nhất bởi phong cách không giống ai cũng như cá tính của anh vầy (phải nói lại quả tóc), cũng như cho bọn em tận hưởng một không khí Sapa kết nối, nhưng lại không xô bồ, nhộn nhạo
Cảm ơn 2 hoa tiêu xinh gái của team (Molang & Phương ca) cùng tất cả những người bạn đã đồng hành cùng e trong chuyến đi lần này. Mong rằng tình bạn của tất cả sẽ càng them gắn bó, và chuyến đi mới sắp tới của chúng ta sẽ được lên dây cót trong một thời gian ngắn nữa
“Yes, we are so lucky”
P.s: Chỉ đơn giản là trải nghiệm và viết ra những điều tâm đắc nhất
Bài trích từ một cậu bé đi tour gần nhất !
Mấy hôm nay về lại Sài Gòn đô thị, lòng lại nhớ hơn hai tuần trước vẫn còn ngồi bệt...
Có cả một câu chuyện dài đằng sau album mà cô gái này gửi tặng Utopia! Nhưng thật sự đó...
Đối với mình ở Sapa không thích như tưởng tượng, mọi bản sắc dân tộc hay màu nương rẫy cũng...